Nắng chiều như gọi xôn xao Mây chiều lưng núi cao cao rạng ngời Nước non non nước bồi hồi Nghe thân yêu vọng tiếng Người đâu đây Mây hồng chim vút cánh bay Sông xa một dải dâng đầy nhớ thương Mênh mông tỏa ấm bên đường Nghìn năm còn một tấm lòng không yên NGUYỄN ĐÌNH THI 1969 | |